- Back to Home »
- Hãy kiềm chế mỗi lần nóng giận, anh rể nhé!
Ước gì em là người nhận cái mũ bảo hiểm anh ném vào mặt chứ không phải cháu của em. Nó là con anh, là khúc ruột của anh, anh đánh nó đau một nhưng sau khi bình tĩnh lại, anh sẽ đau đến 10.
Anh rể yêu quý, từ trước tới giờ anh vẫn luôn là người được mọi thành viên trong gia đình vợ yêu mến vì trên tất cả, bản chất và đạo đức của anh là một người tốt, anh cũng hết lòng quan tâm chăm sóc mái ấm nhỏ của mình cũng như quan tâm, chăm sóc tới gia đình nhà vợ. Hôm chứng kiến anh đánh cháu, em chỉ biết ngồi khóc và đau xót vô cùng. Nói thật, lúc đó em thấy mình bất lực, không thể can anh vì sợ càng can, anh càng đánh cháu đau hơn. Ước gì em là người nhận cái mũ bảo hiểm anh ném vào mặt chứ không phải cháu của em.
Hôm đó, trong kế hoạch em sẽ ở lại nhà anh ăn cơm, nhưng vì quá giận anh và cảm thấy mình bất lực khi không thể che chở cho cháu, em đã bỏ ra về mặc dù xa nhà đã lâu, em rất cần những bữa cơm ấm cúng, tình cảm ở bên anh, chị gái em và các cháu yêu. Giờ em vừa viết vừa khóc, không chỉ vì thương cháu mà vì thương anh nữa. Anh hiền lành, tốt bụng, chỉ vì cục tính mà dẫn đến những hành động như vậy. Đây lại không phải là lần đầu tiên em và gia đình lo lắng về vấn đề này.
Cháu còn nhỏ, không có tội gì lớn, thay vì việc anh đi tìm con mà thấy nó đã ở nhà an toàn thì anh nên mừng chứ không nên trút cơn giận đó xuống đầu nó. Hoặc có giận cũng chỉ nên đánh vào mông nó thôi anh. Em biết, nếu trong hoàn cảnh của anh, em cũng sẽ bực, nhưng sự bực tức không thể chuyển thành cơn giận dữ mà đánh nó không thương tiếc như vậy. Nó là con anh, là khúc ruột của anh, anh đánh nó đau một nhưng em nghĩ rằng sau khi bình tĩnh lại, anh sẽ đau đến 10, đến cả trăm nghìn lần như vậy.
Em vẫn còn cảm thấy hôm đó may mắn vì có mọi người ở nhà để kìm anh lại và bảo vệ cho cháu. Đặt giả thiết nếu không có ai, anh nóng giận đánh nó nhỡ may có xảy ra điều gì đáng tiếc thì cuộc đời anh chị, các cháu, rồi bố mẹ và cả bọn em nữa sẽ như thế nào?
Hai cháu còn nhỏ, nó đâu đã biết tự vệ? Rồi sau này lớn, nó biết tự vệ rồi hỏi sẽ ra sao? Anh cũng đọc báo và biết nhiều trường hợp những thành viên trong gia đình lỡ tay giết chết lẫn nhau chỉ vì nóng giận không kiềm chế được, và hậu quả sau đó, không nói chắc anh cũng hiểu như thế nào. Người ta có câu "Yêu cho roi cho vọt", nếu là nghĩa đen em không bao giờ đồng ý với câu nói này, yêu thương nhau hãy cho nhau tình cảm, lòng tin, sự tôn trọng, tình yêu thương. Người ngoài mình không nỡ mắng nỡ chửi, vậy sao người thân, luôn luôn ở bên mình dù trong bất cứ hoàn cảnh nào lại nỡ làm như vậy?
Thực ra, dù là bố là mẹ cũng không có cái quyền được đánh con, chỉ được chỉ bảo, hướng dẫn, nuôi dạy để chúng trở thành người tốt, có ích cho xã hội thôi anh à.
Anh rể à, cháu nó đang tuổi lớn, suy nghĩ còn non nớt lắm, bố đánh bị đau bên ngoài, nhưng tổn thương bên trong còn lớn hơn nữa. Rồi khoảng cách giữa anh và cháu từ từ sẽ càng ngày càng xa, tình thương và tình yêu cũng khó lòng giữ được nếu điều này tiếp tục xảy ra. Chưa kể trường hợp suy nghĩ của chúng quá bi quan sẽ có thể tự tử vì chúng không thấy được sự yêu thương và che chở của gia đình, xã hội dành cho chúng. Lúc này, cái giá phải trả cho sự nóng giận là quá lớn.
Em không nghĩ mình đủ lớn, đủ khôn để dạy anh, mà từ đáy lòng chỉ muốn gợi lại cho anh tất cả những điều đó, để anh hiểu và nhận ra hành động của mình không đúng, từ đó điều chỉnh nó thôi anh. Em và gia đình có thể đứng bên cạnh anh trong mọi hoàn cảnh, riêng chuyện này không ai có thể đứng về phía anh. Mong anh hãy giữ gia đình bé nhỏ của mình, cho các cháu em có đủ đầy tình yêu thương của cha và mẹ.
Cuộc đời này, dù không thể mang lại cho con cuộc sống hoàn hảo, mọi thứ vật chất tốt nhất thì hãy cho chúng thấy tình yêu thương của cha mẹ. Em ở xa anh, xa các cháu, không có thời gian và điều kiện quan tâm đến mọi người thường xuyên, đầy đủ, mong rằng những chia sẻ của em anh sẽ hiểu và suy ngẫm. Anh vẫn luôn là anh rể béo tốt bụng mà em và gia đình luôn yêu quý, anh nhé.
Hà
Đăng nhận xét